"Lectio
divina" nghĩa là "đọc sách thánh trong tinh thần
cầu nguyện". Đây là một danh xưng dùng cho việc
vừa đọc vừa suy gẫm Thánh kinh. Phương
pháp cầu nguyện bao gồm bốn gian đoạn hay bốn yếu
tố chính.
1) Lectio, nghĩa là "đọc" được hiểu
như là cẩn thận đọc đi đọc lại một đoạn Thánh kinh
ngắn;
2) Meditatio
là "suy gẫm", một cố
gắng đào sâu ý nghĩa bản văn và làm cho đích thân
thích hợp với mình trong Đức Kitô;
3) Oratio, nghĩa là "cầu nguyện", xem
như là một lời đáp trả cá nhân với bản văn, xin ơn
của bản văn ấy, hoặc qua nó mà hướng về kết hợp với
Thiên Chúa.
4) Contemplatio, nghĩa là "chiêm
niệm", triền miên nhìn ngắm điều gì đó.Ý nghĩ đàng
sau yếu tố cuối cùng này là nhờ ơn Chúa, ta được
trầm mình vào sự hiện diện của
Ngài.
Đức Guigo II mô tả phương pháp cầu nguyện này
như là bốn nấc thang dẫn đưa chúng ta
lên với Thiên Chúa.
Lectio, Đọc
Đọc,
theo truyền thống đan tu đòi hỏi đặt lời Chúa trên
môi. Đó là một cách tập trung. Người ta thường đọc
thong thả một đoạn Thánh kinh, và khi một tư tưởng,
một hàng, hoặc một chữ nổi bật và thu hút sự chú ý
của người đọc, họ thường dừng lại đó và lưu lại trên
bản văn ấy, cẩn thận lập đi lập lại nó mãi. Hễ bị
chia trí, họ cứ trở về với việc lập đi lập lại ấy.
Họ ở lại với cùng bản văn ấy cho đến khi nó cạn hẳn,
và rồi họ đọc tiếp cho đến khi tìm được một bản văn
hấp dẫn khác. Theo cách cổ điển, đan sĩ thường đọc
đi đọc lại lớn tiếng, loan báo Lời Chúa cho giác
quan của mình, cầu nguyện với tất cả thân xác. Yếu
tố thứ nhất này rất đơn giản, không gì khác hơn là
tập trung bằng lời nói trên một tư tưởng Thánh kinh,
như đặt thức ăn vào miệng vậy. Bằng cách này, các
đan sỹ giao cho ký ức Lời Chúa từng mảnh một.
Meditatio, Suy Gẫm
Một khi Lời Chúa ở trên môi và trong miệng rồi, ta
bắt đầu cắn và nhai nó; ta bắt đầu suy gẫm trên đó.
Suy gẫm nghĩa là suy đi nghĩ lại, nhai Lời Chúa, ung
dung lưu lại trên một mẫu để rút tỉa ý nghĩa của bản
văn. Mỗi lời Thánh kinh được xem như có dụng ý cho
mình. Mỗi bản văn đều nói về Đức Kitô và về cầu
nguyện. Đan sĩ nhân cách hoá bản văn, đi vào trong ý
nghĩa và đồng hoá với nó. Đây là yếu tố thứ nhì của
"lectio divina". Suy gẫm sử dụng một cách trực giác
tất cả các quan năng. Ta không vất vả làm việc trong
nguyện ngắm này, nhưng chỉ luôn lắng nghe những lời
được lập lại, để cho những lời ấy gợi lên những hình
ảnh, suy tư, tư tưởng trực giác của chúng. Toàn bộ
tiến trình đều chủ yếu trực giác, giống như đọc đi
đọc lại mãi một bức thư tình vậy. Mỗi lần được nhấm
nháp và mỗi tư tưởng được xem như của mình vậy. (Thậm
chí những người yêu còn học thuộc lòng những đoạn
mình ưa thích nữa). Người suy gẫm cân nhắc và nhận
ra những bài học ẩn giấu trong Lời Chúa đến nỗi học
được sự khôn ngoan suốt đời. Suy gẫm tìm kiếm đạt
được tâm tư của Đức Kitô. Ta từ từ bắt đầu thấy
những điều Thánh kinh nói. Người suy gẫm bắt đầu
công việc cả đời là nghe Lời Chúa để giữ lấy lời ấy.
Suy gẫm chủ yếu là nghe Lời Chúa được "lectio" lập
đi lập lại.
Orattio, Cầu nguyện
Nhờ ơn Chúa giúp, tư tưởng sốt sắng sinh ra cầu
nguyện, yếu tố thứ ba của "lectio divina". Lời Chúa
chuyển từ môi đến tâm trí, và bây giờ đến con tim.
"Oratio" hoặc cầu nguyện là lời đáp trả của con tim
đối với chúng ta qua Thánh kinh. Trong cơ bản, cầu
nguyện theo nghĩa này, ước muốn ân sủng của bản văn
cách nhiệt tình đến nỗi cầu xin các ơn cần thiết của
Chúa. Ở đây cầu nguyện là tất cả thành phần tâm tình
của suy gẫm. Đó là cầu xin, là đàm thoại với những
tình cảm yêu mến, là quyết tâm tăng trưởng trong các
nhân đức của Chúa Kitô, là thống hối của con tim về
tội lỗi của mình, là thinh lặng yêu nhau, là ánh mắt
trìu mến, giống như các yếu tố khác của "lectio",
chiều kích tâm tình tăng trưởng và phát triển. Nó
tiến đến sự đơn giản và đến một thứ chiêm niệm thủ
đắc. Cầu nguyện khát khao Thiên Chúa.
Contemplatio, Chiêm niệm
Yếu tố thứ tư là chiêm niệm. Ở đây Thiên Chúa làm
cho linh hồn đỡ khát và bớt đói, theo như Guigo II.
Thiên Chúa ban cho kẻ suy gẫm một thứ rượu mới và
nâng họ lên trên cái tôi suy niệm bình thường, đưa
vào lãnh vực siêu việt được cảm nghiệm. Cuối cùng
đây là một yếu tố nguyện ngắm thiên phú. Ở đây Thánh
Linh cầu nguyện trong tâm trí con người. Ta cảm
nghiệm một trạng thái hài hoà nội tâm, những chuyển
động của xác thịt được lắng xuống, xác thịt không
còn kình địch với tinh thần nữa, con người ở trong
một trạng thái thống nhất tâm linh. Ánh sáng của sự
hiện diện của Thiên Chúa chiếu toả qua linh hồn cách
cảm nghiệm được. Tình yêu Thiên Chúa không còn trừu
tượng nữa, nhưng đựơc cụ thể để vào cái tôi đang đón
nhận. Ta có thể nhìn thấy mình được thương yêu và
yêu mến đáp lại. Rõ ràng, ở điểm này, chúng ta đang
nói đến một hồng ân nhưng không. Những giây phút này
có thể chóng qua hoặc kéo dài, tinh vi hoặc rõ nét.
Chúng có thể biến mất và trở lại. Chúng có thể lẫn
lộn với các lời suy niệm được lập đi lập lại, những
tư tưởng được suy nghĩ, những trực giác được thưởng
thức, những quyết tâm được đưa ra. Nhưng người ấy
yên tĩnh và thụ động hơn; Thiên Chúa chúng ta đi
ngang qua.
Chúng ta có thể tóm tắt những gì Guigo II nói về bốn
yếu tố của "lectio divina" như thế này; việc đọc tìm
kiếm, việc suy gẫm tìm thấy (ý nghĩa); việc cầu
nguyện xin ơn; chiêm niệm nếm (Thiên Chúa). Hoặc nữa,
việc đọc ở trên bề mặt, việc suy gẫm đi vào thực
chất bên trong, việc cầu nguyện xin ơn nhờ ước muốn;
chiệm niệm cảm nghiệm bằng thích thú.